Một số ví dụ Trực chuẩn

Cơ sở chính tắc

Cơ sở chính tắc của một không gian tọa độ Fn là

{e1, e2,...,en}   where   e1 = (1, 0,..., 0)
   e2 = (0, 1,..., 0)
⋮ {\displaystyle \vdots }
   en = (0, 0,..., 1)

Bất kỳ hai vectơ ei, ej trong đó i≠j là trực chuẩn, và tất cả các vectơ hiển nhiên đều có độ dài đơn vị. Vì thế {e1, e2,...,en} tạo thành một hệ cơ sở trực chuẩn.

Hàm số giá trị thực

Khi nói đến sự trực chuẩn của các hàm giá trị thực, tích trong thường được giả định, trừ khi được khẳng định là khác từ trước. Hai hàm ϕ ( x ) {\displaystyle \phi (x)} và ψ ( x ) {\displaystyle \psi (x)} trực chuẩn trên đoạn [ a , b ] {\displaystyle [a,b]} nếu

( 1 ) ⟨ ϕ ( x ) , ψ ( x ) ⟩ = ∫ a b ϕ ( x ) ψ ( x ) d x = 0 , a n d {\displaystyle (1)\quad \langle \phi (x),\psi (x)\rangle =\int _{a}^{b}\phi (x)\psi (x)dx=0,\quad {\rm {and}}} ( 2 ) | | ϕ ( x ) | | 2 = | | ψ ( x ) | | 2 = [ ∫ a b | ϕ ( x ) | 2 d x ] 1 2 = [ ∫ a b | ψ ( x ) | 2 d x ] 1 2 = 1. {\displaystyle (2)\quad ||\phi (x)||_{2}=||\psi (x)||_{2}=\left[\int _{a}^{b}|\phi (x)|^{2}dx\right]^{\frac {1}{2}}=\left[\int _{a}^{b}|\psi (x)|^{2}dx\right]^{\frac {1}{2}}=1.}

Chuỗi Fourier

Chuỗi Fourier là một phương pháp biểu diễn một hàm tuần hoàn theo các hàm cơ sở hình sin. Lấy C[−π,π] là không gian các hàm liên tục có giá trị thực trên đoạn [−π,π] và tích trong là

⟨ f , g ⟩ = ∫ − π π f ( x ) g ( x ) d x {\displaystyle \langle f,g\rangle =\int _{-\pi }^{\pi }f(x)g(x)dx}

Có thể chứng tỏ rằng

{ 1 2 π , sin ⁡ ( x ) π , sin ⁡ ( 2 x ) π , … , sin ⁡ ( n x ) π , cos ⁡ ( x ) π , cos ⁡ ( 2 x ) π , … , cos ⁡ ( n x ) π } , n ∈ N {\displaystyle \left\{{\frac {1}{\sqrt {2\pi }}},{\frac {\sin(x)}{\sqrt {\pi }}},{\frac {\sin(2x)}{\sqrt {\pi }}},\ldots ,{\frac {\sin(nx)}{\sqrt {\pi }}},{\frac {\cos(x)}{\sqrt {\pi }}},{\frac {\cos(2x)}{\sqrt {\pi }}},\ldots ,{\frac {\cos(nx)}{\sqrt {\pi }}}\right\},\quad n\in \mathbb {N} }

tạo thành một tập trực chuẩn.

Tuy nhiên, điều này không có nhiều hệ quả, bởi không gian C[−π,π] là vô hạn chiều, và một tập hữu hạn không thể sinh nó. Tuy nhiên, bỏ đi ràng buộc rằng n là hữu hạn khiến cho tập trở nên trù mật trên C[−π,π] và do đó là một cơ sở trực chuẩn của C[−π,π].